Một năm dài hay ngắn ?

Ba tôi có thói quen rất lạ, những tờ lịch cũ của một năm ông không vứt, không đốt đi mà bỏ ngăn nắp vào một cái hộp nhỏ. Đến ngày cuối năm, khi tờ lịch cuối cùng của một năm lặng lẽ được bóc xuống, ba mỉm cười nhìn chúng tôi và hỏi:

  • Các con thấy một năm dài hay ngắn?

Ba điềm tĩnh nhìn từng gương mặt đang ngơ ngác đi tìm câu trả lời. Thằng út gãi gãi đầu lẩm bẩm tính.

  • Dài lắm ba ơi! Con chờ cho hết năm để nghỉ Tết, không phải đi học mà lâu quá.

Tất cả chúng tôi đều cười ngặt nghẽo với câu trả lời ngây ngô mà rất thật của cu cậu.

huong-dan-cach-goi-banh-chung-ngon-it-bi-lai-gao-cho-ngay-tet-3

Ba bỏ lửng câu hỏi, châm vội điếu thuốc lào, rít một hơi thật mạnh, tiếng rít réo rất dài, khói trắng nhả ra, bay chờn vờn quanh mái đầu ngả màu sương. Ở cái ngưỡng tuổi ngũ tuần, ba vẫn ngược xuôi gánh trên vai một gia đình, một hạnh phúc. Hiếm khi tôi thấy ba rít điếu thuốc chậm rãi như vậy, có lẽ vì hôm nay là ngày cuối năm.

Cảm xúc của ngày cuối năm chẳng liền mạch, cứ đứt quãng, rời rạc thành những mảnh nhỏ. Mỗi người chúng tôi sẽ gom chúng lại, gọi tên chúng thành “Mảnh ghép cuối năm”.

Mẹ giã đậu xanh thật nhỏ để làm nhân bánh, hai em gái loay hoay lau chùi lá dong gói bánh chưng, thằng út chăm chú xem ba cắt tiết gà. Còn tôi, chẳng làm gì cả, tôi muốn lưu lại những khoảnh khắc đó để sau này làm dâu nhà người còn bùi ngùi nhớ mong khi Tết đến xuân về.

Lúc mọi việc đã vãn, chiều cuối năm chầm chậm trôi, lá ngoài vườn lác đác rơi rụng xuống cội. Mẹ nhắc nhở gom chúng lại và đốt đi, tro của lá trộn với nước và tưới vào đất. Mẹ bảo năm cũ sắp qua, mọi chuyện nên để chúng nằm lại ở thời điểm cũ, vướng bận sang năm mới sẽ khiến lòng người không yên mà thôi.

Cuối ngày, ba gọi chúng tôi đến bên cạnh và nói: “Một năm dài hay ngắn không được tính bằng ngày, bằng tháng, nó được đo đếm bằng chính cách mỗi người nhìn nhận cuộc sống các con à. Tự các con nhận thấy rằng một năm trôi qua, mình làm được gì, nhận lại được gì, cho đi những gì. Phải không?”

Chúng tôi gật đầu, nhìm chăm chăm vào hộp đựng những tờ lịch cũ của một năm. Tờ lịch nào cũng mang màu sắc cũ, ở tháng năm cũ đã và sắp trôi qua. Đồng hồ đang nhích dần từng chút một, năm cũ đang lặng lẽ rời đi trong vô vàn cảm xúc khó. Chỉ biết rằng, khi thời khắc năm cũ trôi đi, chúng tôi – những người chung sống trong một mái nhà ngồi cạnh nhau, nhìn thấy nụ cười của nhau và cùng nghe năm mới gõ cửa. Hạnh phúc đâu phải những điều gì đó quá xa vời.

Ngày cuối năm, ba mẹ đều nói với chúng tôi những câu khó hiểu như vậy. Thật lạ. Chắc bởi vì chúng tôi chưa đủ lớn để hiểu.

Ngoài kia, nồi bánh chưng đang sôi sùng sục, bếp lửa liu riu cháy đượm, năm mới sắp đến rồi phải không ba?

Share on Google Plus

Giới thiệu Thời trang và phong cách

0 nhận xét:

Đăng nhận xét